Tuyển tập những bài thơ hay và cảm động viết về những bà mẹ Việt Nam anh hùng. Đây là những bài thơ ca ngợi sự cống hiến thầm lặng của người mẹ đối với quê hương, đất nước.
![]() |
Thơ tặng mẹ việt nam anh hùng (ảnh: internet) |
Thơ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ hay nhân ngày Thương binh liệt sỹ (27/7)
Mục lục
BÀI THƠ: MẸ VIỆT NAM-ANH HÙNG
Tác giả: Lonely
Anh cả cầm lấy và ăn
Món rau ngon quá mình mới mua.
Hôm nay mẹ nấu canh cua
Để xem bọn trẻ đã đủ ăn chưa.
Không có tiếng ồn bây giờ
Cậu bé lặng lẽ nhặt nó lên và ăn
Tại sao mặt anh ấy nhăn nheo
Tôi đoán tôi sẽ ăn ớt xanh một lần nữa
Cậu bé 5 liên tục chạm và
Tham lam vẫn như xưa
Cậu nhóc 6 tuổi vẫn đang đút từng thìa
Ăn chậm kẻo hết cơm
Cậu thứ 7, thứ 8 thì ủ rũ.
Ghen tị hay đố kỵ nên tốt hơn tất cả những người khác
9 ồ! Tại sao bạn lại đứng đó mỉm cười?
Có rất nhiều anh chị em mà tôi không thể nhịn được cười và ăn
Hết nước mắt của mẹ
Còn ai là chảo luộc của mẹ nữa?
Nhìn thẳng vào đôi mắt nâu
Đây là một mất mát đã ăn sâu vào tâm hồn
9 đứa 9 cô đơn
Mỗi lần tin xấu là đau đớn hơn đau lòng
Mọi người hỏi bạn có buồn không?
Tất cả các bạn sẽ không trở lại
Mẹ tôi ngủ mỗi đêm
Những chàng trai vô ơn đã trở lại?
Hãy cởi mũ của mẹ
Con nhà người ta cực kỳ nhắng nhít
Nhưng mọi người đều lạnh lùng
Xuất hiện trong giây lát rồi cùng nhau rời đi
Để mắt tôi mờ đi một lần nữa
Hai tay cầm hình nhìn thảm hại
Thức dậy mỗi đêm ở trường
Tôi đang đợi người yêu của tôi gõ cửa
Sau đó, sau khi tôi thất vọng
Tất cả các bạn có trở lại không?
Thời gian phai màu tóc
Nhưng nỗi đau này là không thể tránh khỏi.
BÀI THƠ: MẸ VÀ MỘT NGƯỜI
Tác giả: Nguyen Ding Juan
Tháng bảy trở lại và mưa
Con đi đâu, sao không về với mẹ?
Tháng bảy mưa mà lòng tôi quặn thắt
Con cái không về với mẹ một mình
Tại sao trời tiếp tục mưa vào tháng 7
Để lòng mẹ lặng lẽ thêm sầu
Người chồng chết khi bị cảnh sát phá giày
Một người mẹ gửi từng đứa con trai của mình
Khi tôi nói lời chia tay với con gái tôi, tôi đã khóc ướt
Cô ôm di ảnh của chồng và thì thầm nhẹ nhàng
Tôi đã đi theo con đường của anh ấy
Con đường chiến đấu là màu cờ đỏ, thưa ngài
Một người mẹ đã sinh ra những đứa con trên thế giới
Nuôi con, mong làm nơi nương tựa
Tuổi già tối tàn, đèn tắt.
Bây giờ mẹ đang ngồi bên cửa đợi ai đó
Bạn đã chết trong trận chiến dài
Tôi không mong đợi một tượng đài
Người mẹ đã hy sinh đời mình cho cách mạng
Tôi hy vọng cuộc sống này tươi sáng hơn.
![]() |
Mẹ đang đợi tôi trở về (tranh: Minh Son) |
BÀI THƠ: MẸ-TRẺ
Tác giả: Phong lan tím
Ngày quốc khánh của mẹ nghe tin dữ
Chín đứa con nhất quyết không về
Nhận tin về đê
Hai chân khuỵu tứ tung, đau thấu ruột.
Tóc mẹ phối màu khói
Đôi mắt buồn, mỏi mòn vì thời gian
Gió mang khói hương
Bóng mẹ lặng lẽ khuất dần
Chạy và đặt bông hoa ở phía trước
Chín đứa trẻ nhìn lên
Không có đói nghèo trong chảo cơm
Mẹ chờ đợi với đôi mắt lim dim
Một đứa trẻ mồ côi cô đơn trong một ngôi làng nhỏ
Bởi vì anh ấy đã rời bỏ tôi
Bao nhiêu năm vật lộn với thanh xuân rồi
Hồn quê hương dâng sông núi.
BÀI: NẾN CHÍN VÀO ĐÊM CỦA MỸ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm vắng lặng buồn mẹ thắp đèn.
Ngọn nến hồng chiếu sáng không gian
Chín đứa con của bà mẹ khó chịu
Ù nhà với tâm trí bận rộn của nàng!
Mẹ ngồi ngắm ngọn nến thật
Màu vàng lửa yêu mẹ kính yêu.
Mẹ đã tỏa sáng nhiều chưa?
Bạn đang gọi con của mẹ thân yêu của bạn để chạy về?
Đường quê đã lâu không vắng.
Chín người con trai của tôi đang đợi, tôi đang đợi
Cuộc chiến sinh tử
Biết được điều này, mẹ tôi đã mơ thấy mặt trời này!
Mệt mỏi vì chờ đợi cả ngày lẫn đêm
Tôi không trở lại với dư âm của đêm
Chín đứa trẻ lần lượt chia tay nhau
Đâu là mùa xuân tới để cống hiến cho đất nước?
Mẹ tôi nghẹn ngào gọi tôi vì tôi nhớ mẹ
Đôi mắt mẹ là món nợ máu xương
Tôi gọi mọi lúc, tôi gọi cả đêm
Một mình mẹ đơn thân bức tường cũng đau!
Cuộc sống sao mà rối rắm thế này?
Chín đứa trẻ đã ra đi và không bao giờ trở lại!
Đau buồn và đau nhói …
Yêu mẹ, yêu quê hương đất nước!
Mẹ ngồi xem từng bức ảnh của con gái
Những cái bắt tay nhẹ nhàng xoay từng bức ảnh
Cuối đêm vẫn im lìm
Nén tình mẹ vào lòng!
Ngọn nến cháy gần như bị dập tắt
Như một con số dày đặc
Hai hàng lệ ướt đẫm
Mẹ nhìn ngọn nến đang cháy càng đau lòng hơn!
![]() |
Mẹ ôm ảnh đợi con về ăn cơm (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MERCY CỦA MẸ
Tác giả: Lang Traveler
Thời gian có thể xóa được không?
Nỗi đau của người mẹ mất chồng, mất con
Một năm chờ đợi thật mệt mỏi
Trái tim đau đớn làm khô đi một cơ thể gầy yếu
Con trai của tôi ! Về với mẹ
Mẹ đã hoàn toàn ổn định cho bạn
Ra đi khi còn trẻ
Quên mất ý nghĩa của một đứa trẻ trong cuộc sống
Hồn tôi về bốn phương.
Con có hiểu được tấm lòng của người mẹ suốt đời mong mỏi con không
Trẻ em vì nước vì trẻ
Mẹ già thân yêu của tôi đang đợi tôi trở về
Bây giờ trái tim tôi tê liệt
Chồng tôi bỏ đi và không bao giờ trở về một mình
Đôi tay gầy với một con rùa
Bát hương Mẹ đang đợi con
Đùm bọc tấm lòng người mẹ son sắt
Hồn vương vấn hương khói quanh vai.
Con trai của mẹ trong tượng đài
Quay lại với mẹ chỉ trong vài giây
Tôi quá cô đơn
Trái tim của bà mẹ đơn thân ngập tràn nỗi buồn
Hình bóng trái tim tan vỡ của người mẹ già
Ngày đêm họ lang thang trước cửa TÔI ĐANG TÌM KIẾM BẠN!
Bài thơ: MẸ
Tác giả: Trần Kim Ankh
9 người con đi theo cách mạng
Cống hiến cho tuổi trẻ tươi sáng của cuộc đời
Tôi mệt mỏi, những giọt nước mắt ngừng chảy
Ngày chiến thắng đầy cờ đỏ
Chín đứa trẻ nằm ở đâu đó
Rải máu xương trước ngưỡng cửa Sài Gòn?
Dãy Trường Sơn trùng điệp núi non?
Thành Ba Quảng? hay con đường bắc nam?
Người mẹ sinh ra những đứa con ưu tú
Cống hiến tuổi trẻ để tiêu diệt quân xâm lược
Chiều muộn chỉ có mẹ ngắm trăng.
Thắp nến cho ký ức vĩnh hằng
Cuộc sống của người mẹ đầy khó khăn
Đi đi, tôi chỉ có một mình trên thế giới
Xin hãy vơi đi nỗi buồn của bạn
Bây giờ có Đảng muốn chăm sóc mẹ.
BÀI THƠ: MẸ VIỆT NAM
Tác giả: Châu Lê
Tôi mong được gặp bạn, bạn sẽ trở lại mỗi phút
Ngày dài không bao giờ quên
Thắp hương khóc thét tên anh
Đôi tay run rẩy vuốt ve khuôn mặt đứa trẻ trong bức ảnh bàn thờ
Ngày giải phóng, mẹ mơ con
Mở hàng rào vui vẻ nhé các mẹ
Hãy giữ chặt tôi và đừng bao giờ bỏ tôi
Bạn sống ở một nơi đã lâu không trở lại
Bật khóc nức nở, giấc ngủ chợt tan.
Không ôm ai, mất con mãi mãi
Anh ấy chết ở tuổi mười tám
Để người khô và khóc.
![]() |
Một người mẹ ôm mộ con trai là liệt sĩ (ảnh: internet) |
MẸ TÔI
Thơ: Hoa violet
Đất nước mình hòa bình lâu rồi
Sao con không về với mẹ?
Tôi đã khóc thầm trong nhiều năm
Em đang đợi anh mà lòng buồn lắm
Dù tôi biết năm tháng đã trôi qua
Tôi nhớ bạn và tôi hy vọng bạn trở lại
Ngay cả một lần trong một giấc ngủ bị quấy rầy
Bạn chỉ về với mẹ một lần
Bao ngày một mình Cút mẹ ơi.
Trong ngôi nhà rơm cô đơn
Mẹ đến gần nhìn hai anh em rất dịu dàng
Tôi sợ bạn sẽ giật mình với bức ảnh trên
Mẹ bạn có thực sự nói chuyện với bạn?
Những gì tôi thấy đôi môi của mẹ chuyển động
Nước mắt chảy dài từng dòng
Trái tim như nghẹn lại từng khúc ruột đau đớn.
Nhìn xa xăm, đôi mắt buồn của mẹ
Tôi hy vọng bạn trở lại như một huyền thoại
Mặc dù tôi biết bạn sẽ không trở lại
Vẫn mệt mỏi với hình ảnh mẹ ngồi nhìn.
Từ ngàn đời nay, Tổ quốc ghi công
Tên của bạn đã đi vào lịch sử
Mãi mãi được khắc ghi và lưu giữ qua hàng nghìn năm
Lịch sử vàng son chiến thắng
Mẹ Việt Nam! Bạn có biết hay không?
Cả đời cô ấy đã hy sinh tất cả
Cho dòng sông vang lên khúc ca sôi động
“Cảm ơn Chúa! Mẹ tôi”
BẢO MẬT
Thơ: Đồng nội hoa
Lòng mẹ ngày đêm se sắt.
Khát vọng hoài niệm gom góp từng giờ
Tôi yêu bạn bất lực tiền tuyến
Linh hồn lạc lõng của tôi đã mất
Thắp hương rưng rưng
Trái tim mẹ già như bị cắt và tan nát
Gửi tình yêu qua khói hương
Để yên nghỉ trong nghĩa trang quê hương tôi
Đất nước hòa bình thịnh vượng
Những đứa trẻ bằng da bằng thịt vướng vào chiến trường.
Hồn về quê hương
Hãy đến với mẹ tôi, trên con đường của cha tôi
Đời sống dân tộc mãi mãi là công
Những dòng chữ vàng là lời nhắc nhở về chiến thắng
Tiếp nối dòng máu tiên rồng
Bây giờ tôi đã trở lại, ước một cái ôm.
HOA KỲ VIỆT NAM
Thơ: Thánh Nguyễn
Nơi chiến tuyến ngày đêm ác liệt
Chúng tôi chỉ có thể đợi ở phía sau
Còn bao nhiêu ngày nữa tôi mơ
Chờ tin chiến thắng với nỗi kinh hoàng
Mẹ đã lặng lẽ đợi bao năm rồi
Trăng lưỡi liềm không sáng
Vào ban đêm số lượng các ngôi sao băng
Bao vệt sáng của cuộc đời phủ đầy sương
Những giọt nước mắt rơi dường như đã cạn kiệt
Lắng nghe nguồn tin, chỉ im lặng
Rải một lá cờ đỏ đẫm máu
Cơ thể nằm đó với một nụ cười lặng lẽ
Mắt mẹ như chết đuối
Sóng lăn tăn, bình yên ở đâu?
Từ nay hãy ly biệt vợ ngoan của tôi
Bố nằm dưới đất mãi mãi.